Mục lục | Nhất Quỷ, Nhì Ma, Thứ ba Học Trò (1) Vũ Văn Chính |
Năm học lớp 7, tôi còn nhớ môn trò chơi mà bọn tôi khoái nhất là môn banh bàn, cứ mỗi lần chuông reo giờ ra chơi là mau chân chạy xuống mua mấy đồng jeton, rồi chạy đi lựa bàn tốt để chơi cho đã. Do chơi nhiều lại sợ tốn tiền, vì có những lúc bỏ đồng jeton vào rồi, kéo cái cần là mấy trái banh nó chạy ra, đôi khi máy bị kẹt hay bị tuột tay nên nhiều lúc phải co chân đạp mạnh thì banh mới chạy ra, nên tôi nghĩ ra một cách chơi ăn gian, khi kéo cái cần ra tôi lấy một que kem dẹp nhét vào, chêm cứng để cái cần không thụt vào, thế là tha hồ chơi thoải mái, cứ đá vào lỗ gôn là banh lại tự động chạy ra, đã vậy tôi còn chỉ cách cho các bồ bịch trong lớp chơi theo kiểu này cho đỡ tốn tiền, khỏi mất công chạy đi mua jeton mất thì giờ.
Có một lần, trong lúc đang say sưa hò hét chơi banh bàn với các chiến hữu trong lớp, cái trò ăn gian của tôi bị phát hiện, thế là bị kêu lên phòng Giám học và bị consigné (cấm túc) một buổi sáng ngày Chúa Nhật, Cũng may là Frère Giám học các lớp 6-7 là frère Marcien Luật, Frère rất hiền nên những ai bị consigné được tập trung lại, sau khi nghe giảng một bài moral ngắn xong, được phân công mỗi người một việc như dọn dẹp sổ sách cho gọn gàng, rồi quét nhà, làm xong thì mới được về, khỏe re. Tụi tôi lại thỉnh thoảng tiếp tục chơi trò ăn gian cho đến khi chán cái bàn banh thì mới thôi.