Taberd.org
 Mục lục
Ngày này 35 năm trước
Lê Việt Quang

Tôi còn nhớ rỏ chuyện đã xảy ra vào ngày này 35 năm trước, ngày cuối cùng tôi được ngồi trong lớp học của trường Taberd. Trong những ngày tháng đó, tình hình chiến trận đã rất rối ren. Dân chúng ở các tỉnh miền Trung đã phải bỏ nhà cửa mà di tản, tất cả mọi người đều sống trong tâm trạng bấp bênh không biết ngày mai sẽ ra sao. Sự lo lắng không chỉ ở người lớn, mà cả trong bọn học trò chúng tôi. Bạn bè không chỉ còn bàn chuyện học hành hay đi chơi mà đã nói với nhau về nhũng chuyện chiến tranh và chết chóc. Các lớp học đã có phần lơ là vì những biến chuyển của đất nước.

Năm đó tôi học lớp 12B4, lớp học ở tầng hai cuối dãy nhìn ra đường Nguyễn Du. Vì là năm thi nên các Thầy và các Frère vẫn tiếp tục dạy cho xong chương trình để tụi tôi chuẩn bị thi kỳ Tú Tài. Đứa nào cũng phải cắm đầu mà học vì nếu thi rớt thì chắc chắn phải đi lính thôi. Tấm thẻ Động Viên Tại Chỗ hay còn gọi là thẻ Hoãn Dịch trong túi mấy đứa sinh năm 1957 là điều nhắc nhở cho chuyện này. Sáng hôm đó trong giờ Vật Lý của Frère Nguyễn Ngọc Lộ, bổng có tiếng máy bay phản lực gầm lên rất gần. Thật sự ra lúc đó tôi cũng chẳng nghĩ và chẳng có phản ứng gì hết vì trong thời chiến thì tiếng máy bay cũng không phải là gì lạ. Sau đó, có vài tiếng nổ lớn và có cả tiếng súng nhỏ, Frère Lộ đã không còn đứng trên bục giảng mà đi xuống đứng ngày bàn đầu. Lớp học nhốn nháo nhưng không đứa nào biết phải làm gì. Một khoảng thời gian ngắn sau, lại có tiếng máy bay bay thấp, vài tiếng nổ lớn và tiếng súng nhỏ. Lúc này tụi tôi thật sự hoang mang và sợ hãi và lớp học càng nhốn nháo hơn. Vài đứa ngồi dãy bên trái nhìn ra hành lang rồi la lớn: "Dinh Độc Lập bị dội bom". Một số đứa chạy ra hành lang để nhìn ra các cửa sổ hướng về nhà thờ Đức Bà, tôi không thấy gì ngoài đám khói xám.

Một lúc sau Frère Lộ kêu cả lớp về chỗ ngồi và cố bắt đầu lại bài giảng nhưng không mấy đứa tập trung nghe. Cả lớp thì thào bàn tán, có đứa nói là đảo chánh, có đứa nói là Mig-21. Sau đó, Frère Giám Học Edmond Nguyễn Văn Công vô lớp thông báo là cho tất cả học sinh nghỉ học ra về ngay. Ra về ngày hôm đó, tôi và chắc cũng như nhiều đứa khác không ngờ đó là ngày cuối cùng tụi tôi còn được ngồi dưới mái trường Taberd thân thuộc.

Sau đó, tôi chỉ còn vô trường một lần nửa để rút hồ sơ và học bạ. 11 năm học ở trường của tôi đã bị chấm dứt một cách đột ngột theo cùng các biến chuyển của đất nước. Tôi đã không có ngày lể ra trường. Tôi đã không được trao nhẫn thâm niên. Tôi đã không được từ giả một cách êm thấm ngôi trường cũ mà tôi đã sống trọn một thời niên thiếu. Tôi đã không được trực tiếp cám ơn các Frère, các Thầy và các Cô đã dạy dỗ tôi nên người. Tôi đã không còn dịp gặp lại các bạn học chung qua bao năm. Tôi đã mất rất nhiều thứ và tôi tin chắc rằng cũng có nhiều bạn cùng tâm trạng với mình.

Tất cả đã bắt đầu từ Ngày này 35 năm trước.

Thân tặng những người bạn học cũ và riêng tặng Võ Bá Linh tự Võ Berlin, người ngồi kế tôi năm học cuối tại Taberd

Lê Việt Quang - Australia (8 tháng 4 năm 2010)